Năm nay, Giáng Sinh, Năm mới và Tết âm lịch rất gần nhau, chỉ vỏn vẹn trong tháng 12 và tháng 1 dồn dập những ngày lễ lớn. Có lẽ vì lý do thời gian mà tâm trạng tôi những ngày cuối năm trở nên xốn xang hơn, dễ xúc động hơn. Hoặc cũng có thể là do hormone, nhưng không thể nào hormone cả tháng dài được.
Tôi pha một tách trà hoa cúc nóng để thưởng thức giây phút chậm chạp của một ngày Giáng Sinh không lạnh, không nóng; thời tiết Sài Gòn những ngày này thật dễ chịu. Nhiệt độ ngoài trời chỉ khoảng 20-23 độ C, trời xanh cao vời vợi đan xen ánh nắng dịu dàng. Tôi đã từng nghĩ bầu trời Paris một ngày hè trong vắt tháng 6 là đẹp nhất. Nhưng giờ tôi thay đổi ý kiến rồi: Sài Gòn những ngày cuối năm cũng thật đẹp, nắng trong veo và gió man mát.
Tôi nghĩ mình thật may mắn khi được nghỉ bù hiếm hoi vào dịp Giáng Sinh khi đó không phải là ngày lễ chính thức của Việt Nam. Mà chính xác hơn là tôi thấy biết ơn khi được làm việc trong một công ty dù nhỏ thôi nhưng ai cũng rất chuyên nghiệp và tôn trọng thời gian cá nhân của nhau, còn sếp thì rất thấu tình đạt lý. Nơi này, tôi thấy mình đã trưởng thành rất nhiều và nhận được rất nhiều cơ hội để phát triển và học tập.
Thôi, tôi không muốn mình nói đi nói lại chuyện công việc nữa. Tôi bị bạn bè càm ràm là dù trong kỳ nghỉ cuối năm có vài ngày thôi mà tôi vẫn lạm việc quá, mở miệng ra là việc. Tôi cần dành thời gian thêm cho bản thân mình hơn. Bạn tôi nói đùa là: “Chừng nào bạn còn bán mình cho chủ nghĩa tư bản thì bạn còn mất tự do kiểm soát thời gian cá nhân.” Tôi cười cười, nghĩ lại thì cũng đúng. Một khi đã yêu công việc thì dứt ra khó lắm. Nhưng, dù gì thì cũng nên cân bằng hơn thì mới đi được đường dài. Các cụ có câu: “Đường xa mới biết ngựa hay”
Niềm vui đơn giản của việc nằm dài và không-làm-gì-cả
Nếu là tôi của tuổi 20-25 thì tôi đã lên một danh sách dài 10 điều cần làm khi đi du lịch hoặc đến một vùng đất mới. Tôi đã từng rất háo hức để khám phá những danh lam thắng cảnh, để rồi nhanh chóng check-in, selfie, viết một vài cái status thật cool và chụp hình thật nhiều tới khi đầy bộ nhớ máy ảnh thì thôi.
Tôi của ngoài 30 thì chỉ có một niềm vui đơn giản là tới một nơi vắng lặng, ít người, nhiều cây xanh để nằm dài yên lặng dưới cái nắng gió hiu hiu, thiêm thiếp nhắm mắt và lắng nghe tiếng sóng biển xô vào bờ cát mềm mại. Tôi nghĩ đây là đặc quyền mà chỉ những người dở-dở-ương-ương như tôi mới thấy yêu thích. Nếu có gia đình thì bạn sẽ phải chăm lo kỳ nghỉ cho những đứa trẻ. Còn tôi: độc lập – tự do – hạnh phúc (chân lý của tự do thì không sai bao giờ!).
Tôi kéo chiếc ghế tắm nắng ra khỏi bóng dâm của hàng dừa để làn da tôi được nhuốm cái nâu giòn của biển cả, của nắng, của gió. Thoa một chút tanning oil lên da, tôi thấy mình quyến rũ và hạnh phúc hơn cả trăm lần lúc hồi tôi còn trẻ. Ở cái lứa tuổi này, vẻ đẹp không đến từ hàng hiệu hay son phấn; vẻ đẹp của người phụ nữ nằm ở trải nghiệm, tính cách và sự tự tin. Tôi đã thôi trang điểm từ cả hai năm nay, chỉ đơn thuần tập trung vào những gì đơn giản nhất. Tôi tin rằng mình sẽ đẹp nhất khi là chính mình, chỉ cần một chút kem dưỡng da, bôi lên chút son và xức chút nước hoa là trọn vẹn lắm rồi.
Tôi nằm nghe sóng vỗ và hít thật sâu đầy lồng ngực mình thứ không khí thoáng đãng, tươi mát của mẹ thiên nhiên ban cho. Tôi nghĩ đây là sự sang trọng hiếm có mà không một nơi nào ở thành phố có được, cho dù bạn có cái biệt thự thật to với hồ bơi ao cá với sân vườn rất lớn. Chàng trai kế bên tay phải đang xoa kem chống nắng cho bạn gái. Hai mẹ con ở bên tay trái đang chơi xúc cát và cùng nhau xây nhà bằng cát với mấy cái vỏ sò. Cuộc sống dễ thương quá! Có phải chỉ cần thế này là hạnh phúc rồi không?
Năm mới và những kế hoạch mới… thì nhỏ hơn
Không còn những câu đao to búa lớn, tôi khẽ khàng viết lên tờ giấy 2023 New Year Resolution của mình một vài cái chấm nhỏ dựa trên 4 điều trong cuộc sống: Gia đình, Công Việc, Bản Thân và Mối quan hệ xã hội. Dần dà, theo thời gian, tôi bỏ bớt đi những điều không thực sự quan trọng với mình, để thực sự tập trung vào điều mình muốn. Tôi thường tự đặt câu hỏi mang tính loại trừ: “Nếu chỉ được chọn 3 điều, thì đó là gì?”. Những sự xao nhãng dù nhỏ thôi cũng dễ dàng khiến mình bị chệch hướng và ngày một cách xa đích cuối cùng.
Theo thói quen, tôi gấp tờ giấy làm 4 và cất vào ví để dành cuối năm xem lại. Năm nào tôi cũng làm vậy và cảm giác nhìn lại những gì mình làm được sau một năm thật là thú vị. Hành trình một năm trôi qua với nhiều biến động và rất cảm ơn mình của ngày hôm nay không bỏ cuộc, luôn lạc quan và tiến lên phía trước.
Cảm ơn một năm sắp trôi qua!
Cảm ơn tôi đã dũng cảm ra sao trong năm vừa qua!
Cảm ơn về những điều đẹp đẽ trong cuộc sống này!
Follow me on these channels